Bùi Tín, VOA - 10.7.2013: Bản Tuyên bố chung và 10 văn kiện quan trọng ký kết giữa Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang và Chủ tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình tại Bắc Kinh ngày 21 tháng 6 năm 2013 đang được bàn luận rộng rãi trong nước và ngoài nước.
Trong lịch sử ngoại giao của Việt Nam, chưa từng có một loạt văn kiện nào có nội dung rộng khắp, bao trùm nhiều lãnh vực quan trọng có ảnh hưởng sâu sắc và lâu dài đến tương lai của đất nước và dân tộc đến như thế.
Những văn kiện này xác định những phương châm chỉ đạo cho quan hệ hợp tác giữa 2 nước xã hội chủ nghĩa láng giềng do 2 đảng CS lãnh đạo, có truyền thống gắn bó lâu đời, nay cũng chung ý nguyện hợp tác bền chặt lâu dài về mọi mặt - chính trị, quốc phòng, an ninh, ngoại giao, kinh tế thương mại, giao thông, môi trường, giáo dục, văn hóa, du lịch, hữu nghị nhân dân.
Phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt mà nhân dân ta đã bác bỏ triệt để, coi đó là xiềng xích khống chế của Bắc Kinh, vẫn được nhắc đi nhắc lại một cách vô duyên.
Mối quan hệ giữa 2 đảng CS, 2 nhà nước xã hội chủ nghĩa, 2 chính phủ, 2 quân đội, 2 Bộ Quốc phòng, 2 Bộ Ngoại giao, 2 Ban Tuyên gíáo, 2 Ban Đối ngoại Trung ương, 2 Ban Lý luận của 2 đảng cũng được xác định một cách chi tiết.
Mối quan hệ hợp tác giữa 7 tỉnh biên giới Việt Nam: Điện Biên, Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh, với 4 tỉnh biên giới Trung Quốc: Vân Nam, Quảng tây, Quảng Đông, Hải Nam – cùng với việc hợp tác trong lĩnh vực đánh cá biển giữa 2 nước - cũng được xác định rõ. Hoạt động khai thác chung về du lịch thác Bản Giốc cũng được ghi nhận.
Hai bên cũng tuyên bố thỏa thuận cùng nhau tiến hành việc thăm dò dầu khí trong Vịnh Bắc Bộ. Hai bên còn cam kết ủng hộ lẫn nhau trong các tổ chức quốc tế đa phương, từ Liên Hiệp p Quốc, Tổ chức Thương mại Thế giới, Tổ chức Hợp tác Kinh tế châu Á – Thái Bình Dương, Hợp tác Á – Âu, Asean…
Phía Trung Quốc cũng hứa hẹn yểm trợ và cung cấp tín dụng cho một số công trình công nghiệp, hóa chất, năng lượng ở Việt Nam và tăng nhanh khối lượng trao đổi ngoại thương giữa 2 nước.
Bản Tuyên bố chung và 10 văn kiện nêu trên đang đặt ra cho những người Việt Nam yêu nước hàng loạt câu hỏi bức thiết.
Tại sao Bản Tuyên bố chung và 10 văn kiện có ý nghĩa trọng đại lâu dài như mộthiệp ước lịch sử đã được ký kết chóng vánh, hầu như không có thảo luận, tranh luận? Có phải ông Trương Tấn Sang bị Bắc Kinh gọi sang để bắt buộc phải ký vào các văn kiện đã được một phía thảo sẵn? Bọn trùm bành trướng đã dùng những áp lực gì? Mua bằng tiền? Đe dọa bằng bộ máy an ninh, tình báo?
Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương đảng có biết gì trước chuyện này hay không?Có uỷ nhiệm chính thức cho ông Trương Tấn Sang thay mặt cho phía Việt Nam hạ bút ký một loạt hàng chục văn kiện ghi nhận sự hợp tác chặt chẽ trên 13 lĩnh vực của quốc gia như vậy hay không?
Tại sao trong các văn kiện không hề nói đến chủ quyền của nước ta trên các quần đảoHoàng Sa, Trường Sa bị chiếm bằng vũ lực, các vùng đất bị lấn chiếm như ở thác Bản Giốc, vùng Thất Sơn ( Hà Giang), vụ bản đồ lưỡi bò bất hợp pháp, những vụ ngăn cản, bắt bớ, sát hại ngư dân ta trong vùng biển quốc gia…?
Các văn kiện một chiều như thế có tầm quan trọng như một hiệp ước lớn, không đượcthông báo cho quốc hội, không được quốc hội thảo luận và thông qua, có được coi là những văn kiện hợp hiến và hợp pháp hay không? Đó phải chăng là một loạt xiềng xích mới choàng vào cổ nhân dân ta mà nhóm lãnh đạo CS đã cam chịu chấp nhận để được hưởng những đặc quyền đặc lợi phi pháp?
Nhân có sự kiện hệ trọng trên đây, một số vấn đề quan trọng khác nữa rất nên được đặt ra để tìm hiểu cho sáng tỏ.
Phải chăng cứ mỗi lần bị quan thầy mắng mỏ, bè lũ tay sai lại quay sang trừng phạt, đàn áp anh chị em ta dám đứng dậy chống bành trướng xâm lược để xoa dịu cơn giận dữ của quan thấy của họ? Luật sư Cù Huy Hà Vũ bị án tù nặng chỉ vì ông vạch mặt chỉ tên bọn bành trướng TQ mang tai họa khai thác bauxite tròng vào cổ dân ta và dám phát đơn kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã hành động qua mặt của Quốc hội. Nữ sinh Nguyễn Phương Uyên bị tù và bị công an hành hung chỉ vì cô viết bằng máu mình lên án bọn Tàu khựa, cô bị trả thù để xoa dịu sự nổi giận của Bắc Kinh. Lẽ ra khi Tổ quốc lâm nguy, những con người yêu nước cần được quý trọng, thì trái lại ở nước ta họ lại bị đàn áp tàn bạo nhất. Đây là một sự nhẫn tâm có tính chất phản phúc, vô đạo, phi pháp, toàn xã hội cần biểu thị thái độ lên án mạnh mẽ và đòi tự do ngay lập tức cho các chiến sỹ yêu nước
Vừa qua do có quá nhiều diễn biến thời sự nóng bỏng lôi cuốn sự chú ý của mọi người - như cuộc tuyệt thực dài hạn của luật sư Cù Huy Hà Vũ trong tù, việc bắt bớ các blogger Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào và Từ Anh Tú, việc chuẩn bị xét xử ông Lê Quốc Quân, chuyến đi thăm Indonesia của ông Trương Tấn Sang - nên sự phản bội kinh khủng này của Bộ Chính trị chưa được đánh giá kịp thời và đúng mức. Với nội dung rộng lớn, Bản Tuyên bố chung và các văn kiện liên hệ nghiêm trọng gấp trăm lần bức thư của Phạm Văn Đồng công nhận lãnh hải phi pháp của Trung Quốc hơn nửa thế kỷ trước.
Một tuyên bố của trí thức và công dân yêu nước, cùng với đông đảo sỹ quan và binh sỹ của lực lượng Quân đội, Công an cũng như của tập thể các cựu chiến binh, cùng lao động, nông dân cả nước rất nên xuất hiện để tố cáo sự câu kết rộng lớn giữa kẻ bành trướng và bọn chư hầu cũng như nêu rõ tính chất vô giá trị của 13 nội dung hợp tác và 10 văn kiện ký kết ngày 21/6/2013 vừa qua.
Đây là việc cấp bách nhất hiện nay, khi nhóm lãnh đạo trong nước ta đang lúng túng vì bị chia rẽ sâu sắc trong nội bộ và bế tắc trong việc sửa đổi Hiến pháp, cũng như bế tắc trong việc sửa đổi Luật Đất đai.
Trong lịch sử ngoại giao của Việt Nam, chưa từng có một loạt văn kiện nào có nội dung rộng khắp, bao trùm nhiều lãnh vực quan trọng có ảnh hưởng sâu sắc và lâu dài đến tương lai của đất nước và dân tộc đến như thế.
Những văn kiện này xác định những phương châm chỉ đạo cho quan hệ hợp tác giữa 2 nước xã hội chủ nghĩa láng giềng do 2 đảng CS lãnh đạo, có truyền thống gắn bó lâu đời, nay cũng chung ý nguyện hợp tác bền chặt lâu dài về mọi mặt - chính trị, quốc phòng, an ninh, ngoại giao, kinh tế thương mại, giao thông, môi trường, giáo dục, văn hóa, du lịch, hữu nghị nhân dân.
Phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt mà nhân dân ta đã bác bỏ triệt để, coi đó là xiềng xích khống chế của Bắc Kinh, vẫn được nhắc đi nhắc lại một cách vô duyên.
Mối quan hệ giữa 2 đảng CS, 2 nhà nước xã hội chủ nghĩa, 2 chính phủ, 2 quân đội, 2 Bộ Quốc phòng, 2 Bộ Ngoại giao, 2 Ban Tuyên gíáo, 2 Ban Đối ngoại Trung ương, 2 Ban Lý luận của 2 đảng cũng được xác định một cách chi tiết.
Mối quan hệ hợp tác giữa 7 tỉnh biên giới Việt Nam: Điện Biên, Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh, với 4 tỉnh biên giới Trung Quốc: Vân Nam, Quảng tây, Quảng Đông, Hải Nam – cùng với việc hợp tác trong lĩnh vực đánh cá biển giữa 2 nước - cũng được xác định rõ. Hoạt động khai thác chung về du lịch thác Bản Giốc cũng được ghi nhận.
Hai bên cũng tuyên bố thỏa thuận cùng nhau tiến hành việc thăm dò dầu khí trong Vịnh Bắc Bộ. Hai bên còn cam kết ủng hộ lẫn nhau trong các tổ chức quốc tế đa phương, từ Liên Hiệp p Quốc, Tổ chức Thương mại Thế giới, Tổ chức Hợp tác Kinh tế châu Á – Thái Bình Dương, Hợp tác Á – Âu, Asean…
Phía Trung Quốc cũng hứa hẹn yểm trợ và cung cấp tín dụng cho một số công trình công nghiệp, hóa chất, năng lượng ở Việt Nam và tăng nhanh khối lượng trao đổi ngoại thương giữa 2 nước.
Bản Tuyên bố chung và 10 văn kiện nêu trên đang đặt ra cho những người Việt Nam yêu nước hàng loạt câu hỏi bức thiết.
Tại sao Bản Tuyên bố chung và 10 văn kiện có ý nghĩa trọng đại lâu dài như mộthiệp ước lịch sử đã được ký kết chóng vánh, hầu như không có thảo luận, tranh luận? Có phải ông Trương Tấn Sang bị Bắc Kinh gọi sang để bắt buộc phải ký vào các văn kiện đã được một phía thảo sẵn? Bọn trùm bành trướng đã dùng những áp lực gì? Mua bằng tiền? Đe dọa bằng bộ máy an ninh, tình báo?
Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương đảng có biết gì trước chuyện này hay không?Có uỷ nhiệm chính thức cho ông Trương Tấn Sang thay mặt cho phía Việt Nam hạ bút ký một loạt hàng chục văn kiện ghi nhận sự hợp tác chặt chẽ trên 13 lĩnh vực của quốc gia như vậy hay không?
Tại sao trong các văn kiện không hề nói đến chủ quyền của nước ta trên các quần đảoHoàng Sa, Trường Sa bị chiếm bằng vũ lực, các vùng đất bị lấn chiếm như ở thác Bản Giốc, vùng Thất Sơn ( Hà Giang), vụ bản đồ lưỡi bò bất hợp pháp, những vụ ngăn cản, bắt bớ, sát hại ngư dân ta trong vùng biển quốc gia…?
Các văn kiện một chiều như thế có tầm quan trọng như một hiệp ước lớn, không đượcthông báo cho quốc hội, không được quốc hội thảo luận và thông qua, có được coi là những văn kiện hợp hiến và hợp pháp hay không? Đó phải chăng là một loạt xiềng xích mới choàng vào cổ nhân dân ta mà nhóm lãnh đạo CS đã cam chịu chấp nhận để được hưởng những đặc quyền đặc lợi phi pháp?
Nhân có sự kiện hệ trọng trên đây, một số vấn đề quan trọng khác nữa rất nên được đặt ra để tìm hiểu cho sáng tỏ.
Phải chăng cứ mỗi lần bị quan thầy mắng mỏ, bè lũ tay sai lại quay sang trừng phạt, đàn áp anh chị em ta dám đứng dậy chống bành trướng xâm lược để xoa dịu cơn giận dữ của quan thấy của họ? Luật sư Cù Huy Hà Vũ bị án tù nặng chỉ vì ông vạch mặt chỉ tên bọn bành trướng TQ mang tai họa khai thác bauxite tròng vào cổ dân ta và dám phát đơn kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã hành động qua mặt của Quốc hội. Nữ sinh Nguyễn Phương Uyên bị tù và bị công an hành hung chỉ vì cô viết bằng máu mình lên án bọn Tàu khựa, cô bị trả thù để xoa dịu sự nổi giận của Bắc Kinh. Lẽ ra khi Tổ quốc lâm nguy, những con người yêu nước cần được quý trọng, thì trái lại ở nước ta họ lại bị đàn áp tàn bạo nhất. Đây là một sự nhẫn tâm có tính chất phản phúc, vô đạo, phi pháp, toàn xã hội cần biểu thị thái độ lên án mạnh mẽ và đòi tự do ngay lập tức cho các chiến sỹ yêu nước
Vừa qua do có quá nhiều diễn biến thời sự nóng bỏng lôi cuốn sự chú ý của mọi người - như cuộc tuyệt thực dài hạn của luật sư Cù Huy Hà Vũ trong tù, việc bắt bớ các blogger Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào và Từ Anh Tú, việc chuẩn bị xét xử ông Lê Quốc Quân, chuyến đi thăm Indonesia của ông Trương Tấn Sang - nên sự phản bội kinh khủng này của Bộ Chính trị chưa được đánh giá kịp thời và đúng mức. Với nội dung rộng lớn, Bản Tuyên bố chung và các văn kiện liên hệ nghiêm trọng gấp trăm lần bức thư của Phạm Văn Đồng công nhận lãnh hải phi pháp của Trung Quốc hơn nửa thế kỷ trước.
Một tuyên bố của trí thức và công dân yêu nước, cùng với đông đảo sỹ quan và binh sỹ của lực lượng Quân đội, Công an cũng như của tập thể các cựu chiến binh, cùng lao động, nông dân cả nước rất nên xuất hiện để tố cáo sự câu kết rộng lớn giữa kẻ bành trướng và bọn chư hầu cũng như nêu rõ tính chất vô giá trị của 13 nội dung hợp tác và 10 văn kiện ký kết ngày 21/6/2013 vừa qua.
Đây là việc cấp bách nhất hiện nay, khi nhóm lãnh đạo trong nước ta đang lúng túng vì bị chia rẽ sâu sắc trong nội bộ và bế tắc trong việc sửa đổi Hiến pháp, cũng như bế tắc trong việc sửa đổi Luật Đất đai.
Không có nhận xét nào: