Thanh Quang, RFA - 4.11.2013:
Việt Nam là một trong ba địa chỉ hiếm hoi còn lại trên thế giới đang tiếp tục bám víu vào thứ hỗn mang này. Hai phần ba thế kỷ bám trụ, đi theo, sáng tạo, kiên định… đủ cả mọi ngôn từ và tốn máu xương hàng triệu người, từng phần lãnh thổ đất nước thì thực tế xã hội hôm nay đã chứng minh được điều gì?"
Khi bàn về “Đại Vệ Chí Dị: Nước Vệ triều nhà Sản năm thứ 68”, blogger Người Buôn Gió mô tả về Quân Vương của xứ này rằng:
Vương ngồi án thư, lôi bản dự thảo hiến pháp ra xem lại, sửa vội mấy chữ, chỉnh dấu chấm phẩy. Rồi soạn công văn gửi bộ Học. Chỉ dụ bộ Học phải ca ngợi rằng bản dự thảo này là thể hiện cho ý chí hào hùng của nhân dân ra dưới thời kỳ mới, đồng thời phải nhấn mạnh con đường đi lên thiên đường xã nghĩa vẫn còn dài, toàn dân , toàn quân phải phấn đấu chịu đựng gian khổ nhiều hơn nữa”...
Trong khi ngày xưa Vệ Kính Vương phán xuống thần dân về con đường thiên lý xã nghĩa ấy – mà nói theo nhà văn Xuân Vũ là “Đường đi không tới”, thì thời nay, lãnh đạo chóp bu của VN cũng vừa lên tiếng trước Đòan Đại biểu Quốc hội Hà Nội rằng “ Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hòan thiện ở VN hay chưa”.
Lời phán như vậy của Tổng bí thư VN Nguyễn Phú Trọng khiến blog Tễu không còn cách nào khác đành phải thốt lên lời than rằng:
Ối giời ơi! Bác Trọng làm em nản quá! Thế thì đời em không có may mắn được trông thấy thiên đường xã hội chủ nghĩa rồi! ...Thôi! Không mơ tới được thiên đường, thì chúng em cứ sống với cái địa ngục này vậy!
Lời phán của “Bác Trọng” khiến blogger Nguyễn Tường Thụy đành phải “Bye bác Tổng, em trùm chăn đây”, và rồi nhớ lại ngày xưa còn bé thường nghe các bác cán bộ nói 40 năm nữa thì nước ta bằng Liên Xô bây giờ. Đến khi lớn lên học chủ nghĩa Mác, người học trò Nguyễn Tường Thụy nghe các thầy của mình nói rằng Liên Xô đã có những yếu tố cơ bản của chủ nghĩa cộng sản, có nghĩa là chủ nghĩa xã hội đã có rồi. Sau đó, số phận của người anh cả XHCN Liên Xô thế nào, “bác Tổng”- và cả thế giới - đã biết. Blogger Nguyễn Tường Thụy “tâm sự” tiếp với “bác Tổng”, rằng “Không thể nói hết được lúc đó em hoang mang thế nào đâu”.
Thế rồi đột nhiên hôm nay, bác lại phán ... xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa" khiến tác giả Nguyễn Tường Thụy thực sự lo lắng quá. Blogger Nguyễn Tường Thụy thố lộ với “bác Tổng”:
Lúc còn trẻ, cứ xem khí thế hồi ấy, em nghĩ nước ta, cực nhọc lắm thì cũng chỉ hết thế kỷ hai mươi là có chủ nghĩa cộng sản rồi.
Vậy mà sang thế kỷ 21 đã hơn một thập kỷ, bác lại "dọa" đến hết thế kỷ này vẫn chưa chắc có chủ nghĩa xã hội (chứ đừng mơ gì đến chủ nghĩa cộng sản) thì em không biết tin vào ai nữa. Điều đó có nghĩa là đời bác và em, đến đời con và đời cháu chúng ta cũng chưa thấy chủ nghĩa xã hội đâu. Vì hết thế kỷ này thì thằng cháu ngoại của em cũng đã ...90 tuổi (cháu của bác chắc còn già hơn…). Em oải lắm rồi. Thôi bye bác, em trùm chăn đây để các bác xây dựng chủ nghĩa xã hội cho đám chắt chút chít của chúng ta.
Không thay đổi dù không hoàn thiện
Khi còn sinh tiền, Giáo sư Đặng Phong, một chuyên gia kinh tế chính trị thuộc Đại học Kinh tế Quốc dân đã lên tiếng với Đài ACTD về vấn đề này. Ông giải thích tại sao giới lãnh đạo Việt Nam vẫn khư khư “ôm lấy” chủ nghĩa xã hội:
Xã hội chủ nghĩa là sự vớt vát thuộc quá khứ mà mình không thể chấp nhận nó nữa nhưng mình không thể thẳng thắn tuyên bố giã từ nó cho nên dùng một chữ rất mơ hồ chung chung như vậy. Bây giờ mà mải mê đi tìm xã hội chủ nghĩa thì không bao giờ tìm thấy giá trị thật của nó đâu. Cái nội dung thật của nó là cái gì thì không tìm thấy đâu. Nó là một món nợ của lịch sử…
Đại tá Phạm Xuân Phương, từng công tác nhiều năm trong Cục Chính trị của Quân đội Nhân dân VN, giải thích tại sao Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng vẫn luôn khẳng định Việt Nam không thay đổi mục tiêu “tiến lên chủ nghĩa xã hội” mặc dù nhìn nhận con đường XHCN “còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hòan thiện ở VN hay chưa”:
Cơ bản ông ấy không đủ khả năng để ông ấy hiểu, nhưng bên cạnh ấy, nó cũng là quyền lợi. Ông ta ngu dốt lại hưởng tất cả mọi quyền lợi thì việc gì mà thay đổi trong khi ông ta lại đang làm vua ở xứ sở này. Những cái đó nó quan hệ với nhau, tạo ra những mối ràng buộc. Và cứ như thế mà ông ta hót. Trí thức Việt Nam, kể cả những người bảo hoàng nhất, cũng không thể nào nghe và chấp nhận việc ổng nói nữa.
Theo blogger JB Nguyễn Hữu Vinh thì “Sau mấy chục năm khẳng định con đường quá độ đi lên Chủ Nghĩa xã hội mà ‘đảng và bác’ đã chọn hộ dân tộc Việt Nam là con đường hiện thực, duy nhất đúng đắn, dần dần các lãnh đạo cộng sản mới thừa nhận sự u mê và hão huyền mơ hồ khi đặt niềm tin vào đó. Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh còn mơ hồ theo kiểu ‘năm ăn năm thua’ rằng: ‘Chủ nghĩa xã hội sẽ dần dần sáng tỏ’. Còn mới đây Tổng bí thư Đảng Cộng sản ngao ngán thổ lộ: ‘Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa’. Nghĩa là, cứ đi hết thế kỷ này theo con đường quá độ và yên chí là chưa có cái Chủ nghĩa xã hội, còn khi đến đó, nó là cái gì thì sẽ biết. Nếu là quả núi thì leo lên ngồi, nhỡ không may là hố sâu, thì cả dân tộc cứ xuống đó mà lặn”!
Qua bài “Người cộng sản mất phương hướng”, nhà báo JB Nguyễn Hữu Vinh nhận xét rằng đúng 100 năm sau khi Lênin viết “Ba nguồn gốc và ba bộ phận cấu thành chủ nghĩa Mác”, thì Chủ nghĩa Mác-Lênin chỉ còn là mớ kinh sách vẫn được dùng để “tụng niệm” tại một vài nước ở châu Á khi các môn đệ lâm vào tình trạng “rã rời, buồn ngủ, mơ màng” với những “bữa tiệc linh đình và tìm cách hưởng thụ những món tư bản khổng lồ cướp được nhờ địa vị thống trị của mình, dưới cái nhãn mác cách mạng và ô che của cái Học thuyết Mác-Lênin ‘vĩ đại’ dành cho giai cấp vô sản kia”.
Nhưng, nhà báo JB Nguyễn Hữu Vinh lưu ý, thực tế lâu nay cho thấy những điều Lênin đã viết kia, đã ca tụng và lăng xê, chỉ là những “món bánh vẽ và là sản phẩm của những sự hoang tưởng dưới sự kiểm chứng của lịch sử”. Và dù họ có phần nào thành công trong một giai đoạn lịch sử, “ru ngủ” được cả chục triệu, thậm chí hàng trăm triệu người, nhưng họ đã “thất bại trong một quá trình lịch sử, cái lý thuyết huyễn hoặc đó đã nhanh chóng bộc lộ những vô lý và tự hủy”. Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh nhấn mạnh rằng sự thất bại của Chủ Nghĩa Cộng sản không chỉ ở chỗ thực hành, mà ngay cả phần lý thuyết cũng đã được thực tế chứng minh là hão huyền và ảo tưởng. Liên quan VN, nhà báo Nguyễn Hữu Vinh nêu lên câu hỏi:
Việt Nam là một trong ba địa chỉ hiếm hoi còn lại trên thế giới đang tiếp tục bám víu vào thứ hỗn mang này. Hai phần ba thế kỷ bám trụ, đi theo, sáng tạo, kiên định… đủ cả mọi ngôn từ và tốn máu xương hàng triệu người, từng phần lãnh thổ đất nước thì thực tế xã hội hôm nay đã chứng minh được điều gì ?
Đảng vẫn trên Quốc Hội
Qua thư gởi cho người học trò cũ tên Chí Linh, thầy Trần Thành Nam lưu ý “Tư duy về lòng biết ơn XHCN”:
Thầy không biết XHCN là gì trên thực tế, và hình như chưa ai biết, người ta chỉ vẽ nó ra rất đẹp trên lý thuyết và muốn xây dựng nó. Nhưng những nước tưởng như gần có nó rồi, thì sụp đổ hàng loạt – vì thực tế cái người ta nhân danh nó - XHCN- mà hành động lại rất tồi tệ, xấu xa, sai lạc… Có lẽ vì nó - XHCN - sai, nó phản lại bản chất con người chăng ? Tóm lại, đơn giản là thầy không thể dạy các em đặt lòng biết ơn vào cái gì không tồn tại…
Trong khi người ta chưa biết CNXH, CNCS hình thù ra sao, không biết “đến hết thế kỷ này có CNXH hòan thiện ở VN hay chưa”, thì thực tế hiện giờ cho thấy đảng và nhà nước ra sức duy trì thực trạng độc quyền tòan trị, mà cụ thể là, GS Jonathan London thuộc Đại học TP Hong Kong cảnh báo, “ Quốc Hội VN sắp phê duyệt một bản Hiến pháp ‘sửa đổi’ mà không có một sự thay đổi cơ bản nào”.
Từ Thanh Hóa, MS Nguyễn Trung Tôn nhận xét:
Như chúng ta biết là với sự kết thúc Hội nghị Trung ương 8 khóa 11, và thông qua hội nghị này, thì đảng CS tiếp tục chỉ đạo Quốc Hội, vì ngày hôm nay, điều 4 Hiến pháp còn tồn tại thì đảng CS vẫn đang đứng trên đầu Quốc Hội. Hơn nữa, thực chất, Quốc Hội cũng chỉ là một tổ chức thuộc đảng mà thôi. Vì trong Quốc Hội thì các ủy viên Bộ chính trị rồi tất cả những chức quan trọng của đảng đều nằm ở trong Quốc Hội. Nên mặc dù mang tiếng là Quốc Hội của dân, phục vụ dân, nhưng họ vẫn chịu sự quản lý của đảng. Mọi sự chi phối của đảng CS đều tác động đến Quốc Hội. Vì vậy mà qua Hội nghị Trung ương 8, chúng ta thấy rằng đảng đã chỉ đạo trong việc sửa đổi Hiến pháp mà dường như vẫn giữ nguyên những cái cơ bản của bản Hiến pháp cũ, nhất là vẫn giữ nguyên Điều 4, rồi luật đất đai sở hữu tòan dân rồi việc quân đội trung thành với đảng .v.v…
Nói đến tình trạng “đảng CS vẫn đang đứng trên đầu Quốc Hội” như lời MS Nguyên Trung Tôn, công luận hẳn chưa quên lời Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, khi nói chuyện với cử tri ở 2 quận Tây Hồ và Hòan Kiếm tại Hà Nội hôm 28 tháng 9, khẳng định rằng “Hiến pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng”. Lời tuyên bố đó khiến Đại tá Phạm Đình Trọng, cựu đảng viên CS, phản ứng:
Điều ông ấy nói là vô cùng thảm hại, vô cùng nguy hại cho đất nước. Đưa cương lĩnh của đảng lên trên Hiến Pháp, lên trên Pháp luật là một điều lú lẫn, một điều xằng bậy không thể chấp nhận được”.
Qua bài “Sức lay động của ‘Dậy mà đi”, GS Tương Lai cảnh báo rằng “ Đảng vẫn muốn cai trị bằng quyền lực để phục vụ cho mình, bằng sự dối trá để đầu độc người dân, bằng những điều luật mà mỗi người dân, mỗi người như chúng ta đây, khi muốn thể hiện cái Quyền Con Người chính đáng của mình...thì bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành những Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Trần Vũ Anh Bình, Việt Khang, Nhật Uy, Nguyên Kha...và nhiều nữa...tại sao ? Hãy lên tiếng, và hãy cứ lên tiếng, vì chúng ta là con người...chúng ta không phải là những con cừu”.
Việt Nam là một trong ba địa chỉ hiếm hoi còn lại trên thế giới đang tiếp tục bám víu vào thứ hỗn mang này. Hai phần ba thế kỷ bám trụ, đi theo, sáng tạo, kiên định… đủ cả mọi ngôn từ và tốn máu xương hàng triệu người, từng phần lãnh thổ đất nước thì thực tế xã hội hôm nay đã chứng minh được điều gì?"
Khi bàn về “Đại Vệ Chí Dị: Nước Vệ triều nhà Sản năm thứ 68”, blogger Người Buôn Gió mô tả về Quân Vương của xứ này rằng:
Vương ngồi án thư, lôi bản dự thảo hiến pháp ra xem lại, sửa vội mấy chữ, chỉnh dấu chấm phẩy. Rồi soạn công văn gửi bộ Học. Chỉ dụ bộ Học phải ca ngợi rằng bản dự thảo này là thể hiện cho ý chí hào hùng của nhân dân ra dưới thời kỳ mới, đồng thời phải nhấn mạnh con đường đi lên thiên đường xã nghĩa vẫn còn dài, toàn dân , toàn quân phải phấn đấu chịu đựng gian khổ nhiều hơn nữa”...
Trong khi ngày xưa Vệ Kính Vương phán xuống thần dân về con đường thiên lý xã nghĩa ấy – mà nói theo nhà văn Xuân Vũ là “Đường đi không tới”, thì thời nay, lãnh đạo chóp bu của VN cũng vừa lên tiếng trước Đòan Đại biểu Quốc hội Hà Nội rằng “ Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hòan thiện ở VN hay chưa”.
Lời phán như vậy của Tổng bí thư VN Nguyễn Phú Trọng khiến blog Tễu không còn cách nào khác đành phải thốt lên lời than rằng:
Ối giời ơi! Bác Trọng làm em nản quá! Thế thì đời em không có may mắn được trông thấy thiên đường xã hội chủ nghĩa rồi! ...Thôi! Không mơ tới được thiên đường, thì chúng em cứ sống với cái địa ngục này vậy!
Lời phán của “Bác Trọng” khiến blogger Nguyễn Tường Thụy đành phải “Bye bác Tổng, em trùm chăn đây”, và rồi nhớ lại ngày xưa còn bé thường nghe các bác cán bộ nói 40 năm nữa thì nước ta bằng Liên Xô bây giờ. Đến khi lớn lên học chủ nghĩa Mác, người học trò Nguyễn Tường Thụy nghe các thầy của mình nói rằng Liên Xô đã có những yếu tố cơ bản của chủ nghĩa cộng sản, có nghĩa là chủ nghĩa xã hội đã có rồi. Sau đó, số phận của người anh cả XHCN Liên Xô thế nào, “bác Tổng”- và cả thế giới - đã biết. Blogger Nguyễn Tường Thụy “tâm sự” tiếp với “bác Tổng”, rằng “Không thể nói hết được lúc đó em hoang mang thế nào đâu”.
Thế rồi đột nhiên hôm nay, bác lại phán ... xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa" khiến tác giả Nguyễn Tường Thụy thực sự lo lắng quá. Blogger Nguyễn Tường Thụy thố lộ với “bác Tổng”:
Lúc còn trẻ, cứ xem khí thế hồi ấy, em nghĩ nước ta, cực nhọc lắm thì cũng chỉ hết thế kỷ hai mươi là có chủ nghĩa cộng sản rồi.
Vậy mà sang thế kỷ 21 đã hơn một thập kỷ, bác lại "dọa" đến hết thế kỷ này vẫn chưa chắc có chủ nghĩa xã hội (chứ đừng mơ gì đến chủ nghĩa cộng sản) thì em không biết tin vào ai nữa. Điều đó có nghĩa là đời bác và em, đến đời con và đời cháu chúng ta cũng chưa thấy chủ nghĩa xã hội đâu. Vì hết thế kỷ này thì thằng cháu ngoại của em cũng đã ...90 tuổi (cháu của bác chắc còn già hơn…). Em oải lắm rồi. Thôi bye bác, em trùm chăn đây để các bác xây dựng chủ nghĩa xã hội cho đám chắt chút chít của chúng ta.
Không thay đổi dù không hoàn thiện
Một đại biểu đang cầm lá phiếu trong phiên bầu cử của Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 11 hôm 17/1/2011. AFP photo |
Khi còn sinh tiền, Giáo sư Đặng Phong, một chuyên gia kinh tế chính trị thuộc Đại học Kinh tế Quốc dân đã lên tiếng với Đài ACTD về vấn đề này. Ông giải thích tại sao giới lãnh đạo Việt Nam vẫn khư khư “ôm lấy” chủ nghĩa xã hội:
Xã hội chủ nghĩa là sự vớt vát thuộc quá khứ mà mình không thể chấp nhận nó nữa nhưng mình không thể thẳng thắn tuyên bố giã từ nó cho nên dùng một chữ rất mơ hồ chung chung như vậy. Bây giờ mà mải mê đi tìm xã hội chủ nghĩa thì không bao giờ tìm thấy giá trị thật của nó đâu. Cái nội dung thật của nó là cái gì thì không tìm thấy đâu. Nó là một món nợ của lịch sử…
Đại tá Phạm Xuân Phương, từng công tác nhiều năm trong Cục Chính trị của Quân đội Nhân dân VN, giải thích tại sao Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng vẫn luôn khẳng định Việt Nam không thay đổi mục tiêu “tiến lên chủ nghĩa xã hội” mặc dù nhìn nhận con đường XHCN “còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hòan thiện ở VN hay chưa”:
Cơ bản ông ấy không đủ khả năng để ông ấy hiểu, nhưng bên cạnh ấy, nó cũng là quyền lợi. Ông ta ngu dốt lại hưởng tất cả mọi quyền lợi thì việc gì mà thay đổi trong khi ông ta lại đang làm vua ở xứ sở này. Những cái đó nó quan hệ với nhau, tạo ra những mối ràng buộc. Và cứ như thế mà ông ta hót. Trí thức Việt Nam, kể cả những người bảo hoàng nhất, cũng không thể nào nghe và chấp nhận việc ổng nói nữa.
Theo blogger JB Nguyễn Hữu Vinh thì “Sau mấy chục năm khẳng định con đường quá độ đi lên Chủ Nghĩa xã hội mà ‘đảng và bác’ đã chọn hộ dân tộc Việt Nam là con đường hiện thực, duy nhất đúng đắn, dần dần các lãnh đạo cộng sản mới thừa nhận sự u mê và hão huyền mơ hồ khi đặt niềm tin vào đó. Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh còn mơ hồ theo kiểu ‘năm ăn năm thua’ rằng: ‘Chủ nghĩa xã hội sẽ dần dần sáng tỏ’. Còn mới đây Tổng bí thư Đảng Cộng sản ngao ngán thổ lộ: ‘Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa’. Nghĩa là, cứ đi hết thế kỷ này theo con đường quá độ và yên chí là chưa có cái Chủ nghĩa xã hội, còn khi đến đó, nó là cái gì thì sẽ biết. Nếu là quả núi thì leo lên ngồi, nhỡ không may là hố sâu, thì cả dân tộc cứ xuống đó mà lặn”!
Qua bài “Người cộng sản mất phương hướng”, nhà báo JB Nguyễn Hữu Vinh nhận xét rằng đúng 100 năm sau khi Lênin viết “Ba nguồn gốc và ba bộ phận cấu thành chủ nghĩa Mác”, thì Chủ nghĩa Mác-Lênin chỉ còn là mớ kinh sách vẫn được dùng để “tụng niệm” tại một vài nước ở châu Á khi các môn đệ lâm vào tình trạng “rã rời, buồn ngủ, mơ màng” với những “bữa tiệc linh đình và tìm cách hưởng thụ những món tư bản khổng lồ cướp được nhờ địa vị thống trị của mình, dưới cái nhãn mác cách mạng và ô che của cái Học thuyết Mác-Lênin ‘vĩ đại’ dành cho giai cấp vô sản kia”.
Nhưng, nhà báo JB Nguyễn Hữu Vinh lưu ý, thực tế lâu nay cho thấy những điều Lênin đã viết kia, đã ca tụng và lăng xê, chỉ là những “món bánh vẽ và là sản phẩm của những sự hoang tưởng dưới sự kiểm chứng của lịch sử”. Và dù họ có phần nào thành công trong một giai đoạn lịch sử, “ru ngủ” được cả chục triệu, thậm chí hàng trăm triệu người, nhưng họ đã “thất bại trong một quá trình lịch sử, cái lý thuyết huyễn hoặc đó đã nhanh chóng bộc lộ những vô lý và tự hủy”. Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh nhấn mạnh rằng sự thất bại của Chủ Nghĩa Cộng sản không chỉ ở chỗ thực hành, mà ngay cả phần lý thuyết cũng đã được thực tế chứng minh là hão huyền và ảo tưởng. Liên quan VN, nhà báo Nguyễn Hữu Vinh nêu lên câu hỏi:
Việt Nam là một trong ba địa chỉ hiếm hoi còn lại trên thế giới đang tiếp tục bám víu vào thứ hỗn mang này. Hai phần ba thế kỷ bám trụ, đi theo, sáng tạo, kiên định… đủ cả mọi ngôn từ và tốn máu xương hàng triệu người, từng phần lãnh thổ đất nước thì thực tế xã hội hôm nay đã chứng minh được điều gì ?
Đảng vẫn trên Quốc Hội
Thủ tướng VN Nguyễn Tấn Dũng được nhìn thấy qua màn hình trong buổi lễ khai mạc kỳ họp thường niên thứ hai của Quốc hội tại Hà Nội ngày 21 tháng 10 năm 2013. AFP photo |
Qua thư gởi cho người học trò cũ tên Chí Linh, thầy Trần Thành Nam lưu ý “Tư duy về lòng biết ơn XHCN”:
Thầy không biết XHCN là gì trên thực tế, và hình như chưa ai biết, người ta chỉ vẽ nó ra rất đẹp trên lý thuyết và muốn xây dựng nó. Nhưng những nước tưởng như gần có nó rồi, thì sụp đổ hàng loạt – vì thực tế cái người ta nhân danh nó - XHCN- mà hành động lại rất tồi tệ, xấu xa, sai lạc… Có lẽ vì nó - XHCN - sai, nó phản lại bản chất con người chăng ? Tóm lại, đơn giản là thầy không thể dạy các em đặt lòng biết ơn vào cái gì không tồn tại…
Trong khi người ta chưa biết CNXH, CNCS hình thù ra sao, không biết “đến hết thế kỷ này có CNXH hòan thiện ở VN hay chưa”, thì thực tế hiện giờ cho thấy đảng và nhà nước ra sức duy trì thực trạng độc quyền tòan trị, mà cụ thể là, GS Jonathan London thuộc Đại học TP Hong Kong cảnh báo, “ Quốc Hội VN sắp phê duyệt một bản Hiến pháp ‘sửa đổi’ mà không có một sự thay đổi cơ bản nào”.
Từ Thanh Hóa, MS Nguyễn Trung Tôn nhận xét:
Như chúng ta biết là với sự kết thúc Hội nghị Trung ương 8 khóa 11, và thông qua hội nghị này, thì đảng CS tiếp tục chỉ đạo Quốc Hội, vì ngày hôm nay, điều 4 Hiến pháp còn tồn tại thì đảng CS vẫn đang đứng trên đầu Quốc Hội. Hơn nữa, thực chất, Quốc Hội cũng chỉ là một tổ chức thuộc đảng mà thôi. Vì trong Quốc Hội thì các ủy viên Bộ chính trị rồi tất cả những chức quan trọng của đảng đều nằm ở trong Quốc Hội. Nên mặc dù mang tiếng là Quốc Hội của dân, phục vụ dân, nhưng họ vẫn chịu sự quản lý của đảng. Mọi sự chi phối của đảng CS đều tác động đến Quốc Hội. Vì vậy mà qua Hội nghị Trung ương 8, chúng ta thấy rằng đảng đã chỉ đạo trong việc sửa đổi Hiến pháp mà dường như vẫn giữ nguyên những cái cơ bản của bản Hiến pháp cũ, nhất là vẫn giữ nguyên Điều 4, rồi luật đất đai sở hữu tòan dân rồi việc quân đội trung thành với đảng .v.v…
Nói đến tình trạng “đảng CS vẫn đang đứng trên đầu Quốc Hội” như lời MS Nguyên Trung Tôn, công luận hẳn chưa quên lời Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, khi nói chuyện với cử tri ở 2 quận Tây Hồ và Hòan Kiếm tại Hà Nội hôm 28 tháng 9, khẳng định rằng “Hiến pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng”. Lời tuyên bố đó khiến Đại tá Phạm Đình Trọng, cựu đảng viên CS, phản ứng:
Điều ông ấy nói là vô cùng thảm hại, vô cùng nguy hại cho đất nước. Đưa cương lĩnh của đảng lên trên Hiến Pháp, lên trên Pháp luật là một điều lú lẫn, một điều xằng bậy không thể chấp nhận được”.
Qua bài “Sức lay động của ‘Dậy mà đi”, GS Tương Lai cảnh báo rằng “ Đảng vẫn muốn cai trị bằng quyền lực để phục vụ cho mình, bằng sự dối trá để đầu độc người dân, bằng những điều luật mà mỗi người dân, mỗi người như chúng ta đây, khi muốn thể hiện cái Quyền Con Người chính đáng của mình...thì bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành những Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Trần Vũ Anh Bình, Việt Khang, Nhật Uy, Nguyên Kha...và nhiều nữa...tại sao ? Hãy lên tiếng, và hãy cứ lên tiếng, vì chúng ta là con người...chúng ta không phải là những con cừu”.
Không có nhận xét nào: