Cha Giuse Đinh Hữu Thoại trong một lần thăm Bà Đặng Thị Kim Liêng, mẹ blogger Tạ Phong Tần tại thị xã Bạc Liêu ngày 12 tháng 1 năm 2012. |
Vào khoảng 9:30 tối cùng ngày, những người thân quen của gia đình blogger Tạ Phong Tần cho chúng tôi biết hiện công an đã ép gia đình phải đưa xác của bà cụ vào bệnh viện tỉnh Bạc Liêu mà không cho đem về nhà. Còn hai người con của bà đang bị nhốt trong xe cấp cứu.
Đến khoảng 12 giờ đêm, gia đình chị Tạ Phong Tần cho biết đã đưa xác của bà Liêng về nhà.
Chị Tạ Khởi Phụng, con gái bà Liêng, cho Khánh An biết:
Chị Tạ Khởi Phụng: Mới đưa về lúc khoảng 8 giờ, 9 giờ gì đó, không có coi đồng hồ.
Khánh An: Nghe nói lúc chị ở trên xe, (gia đình) muốn đưa xác của bà về nhưng người ta bắt phải đưa đến bệnh viện, điều này có đúng không?
Chị Tạ Khởi Phụng: Dạ đúng. Em có kêu tài xế lái đưa về nhà mà ổng không chịu. Ổng lái vô bệnh viện. Em mới lên bẻ tay lái ổng mà ổng cứ lái vô. Hai ba người nắm em lại. Em leo lên trước bẻ vô-lăng mà ba người nắm em lại.
Khánh An: Những người đó là ai?
Chị Tạ Khởi Phụng: Nó nói là bác sĩ nhưng mình đâu có biết. Có một người quen, mình biết là “người đó” đó. Người của mấy người đó đưa vô nhưng nó giả bộ. Mình biết nhưng mà mình giả bộ luôn.
Khánh An: Dạ. Sau đó nghe nói chị và một người khác là anh Phú (con trai bà Liêng) đã bị nhốt ở trên xe có đúng không?
Chị Tạ Khởi Phụng: Không, không phải anh Phú mà là em. Nó chạy xe luôn vô bệnh viện rồi nó để trong bệnh viện. Một hồi sau nó mới mở cửa ra. Lúc đó mình tức quá mình quăng đồ, đập thằng tài xế, mình liệng mấy hũ chao vô chỗ nó quá trời luôn. Nó nói với mình là nó chở mẹ mình về. Mình mới nói: “Tui nói cho anh nghe, anh phải chở mẹ tôi về tại nhà. Anh không được chở vô nhà thưong tại vì mẹ tôi chết rồi, không cần chở vào nhà thương nữa”. Nó giả bộ ừ, ừ rồi tới ngã tư quốc tế nó vọt luôn. Em mới nhào lên bẻ vô-lăng của nó, em cắn nó. Ba người là thằng tài xế, một thằng nó nói là bác sĩ nhưng em nghĩ không phải là bác sĩ đâu, và một người giả bộ đi chung, giả bộ nói là quen với gia đình quen với mẹ em hồi xưa, nhưng em biết bà đó là vợ của ông công an, giả bộ lại nhìn nhìn, từ cái lúc mà chị Tần bị tai nạn. Em biết nhưng giả bộ luôn.
Khánh An: Đưa đến bệnh viện rồi sau đó thì sao?
Chị Tạ Khởi Phụng: Đến bệnh viện thì nó bỏ xe nó đi mất tiêu. Rồi mình quậy lên, mình la um sùm, rồi anh mình cũng tới. Mấy ổng lại kêu là phải xét nghiệm tử thi gì gì đó,. Em không cho xét nghiệm mà em kêu chở về nhà nhưng nó không chịu. Nó bắt mấy anh em của em phải ký vô cái đơn thì nó mới cho chở xác về.
Khánh An: Cái đơn đó là đơn gì?
Chị Tạ Khởi Phụng: Xác nhận là tại mẹ em uất ức cho nên tự vẫn. Em mới nói là “Uất ức tự vẫn nhưng mà uất ức cái gì chứ? Chứ tự nhiên nói uất ức tự vẫn?!?” Nhưng mà anh của em lên khuyên là ký giấy đi rồi nhận xác mẹ về vì mình cũng không làm lại nó đâu. Cho nên em thấy vậy cũng đúng nên thôi kệ đi. Chứ bây giờ xác mẹ em từ sáng tới giờ nó bự lên thật bự rồi…
Khánh An: Tin mẹ chị chết do tự thiêu là do ai báo?
Chị Tạ Khởi Phụng: Công an lại nhà báo.
Khánh An: Trong gia đình trước đó không ai hay biết gì hay sao?
Chị Tạ Khởi Phụng: Mẹ em thường thường 5:30 giờ đi uống cà phê. Em ngủ trên gác, em nghe tiếng mở cửa, em cũng thức sớm lắm nhưng em không xuống. Lúc này em cũng không khỏe. Em bị liệt thần kinh số 7, hiện giờ mặt vẫn còn méo, cho nên em nghe tiếng mở cửa mà em không xuống.
Khánh An: Trước đó có bao giờ bà đề cập đến chuyện tự thiêu không?
Chị Tạ Khởi Phụng: Có nói một lần, vào lúc mẹ em đi thưa mấy cái vụ đất đai. Bà tức quá nên có về nói với em một lần.
Khánh An: Khi nào thì gia đình sẽ báo tin này cho chị Tần?
Chị Tạ Khởi Phụng: Nó đâu có cho vô thăm đâu mà báo tin. Hằng ngày đi thăm thì chỉ cho gửi đồ thôi.
Khánh An: Nhưng cũng sắp đến ngày xử chị Tạ Phong Tần rồi?
Chị Tạ Khởi Phụng: Cũng không biết nữa. Đâu có nghe nói gì đâu. Đâu có ai điện báo gì đâu. Gia đình em cơm ngày hai bữa là phải chạy hàng ngày. Nhà em đâu có mạng (internet) đâu, chỉ có cái ti vi nhỏ thôi. Mà nó là cơ quan nhà nước mà, xử cái gì thì phải báo cho gia đình, mà cái này nó không có báo cái gì hết cho nên không biết gì hết.
Khánh An: Vâng. Em cám ơn chị.
Trong khi đó, hiện nay trong dư luận cũng đặt nghi vấn về cái chết của bà Đặng Thị Kim Liêng. Một trong những người quen của chị Tạ Phong Tần đặt thẳng vấn đề:
“Lúc nghe tin này, mình rất đau nhưng nghĩ lại thì mình thấy có nhiều điềm khả nghi. Những nghi vấn mình đặt ra, thứ nhất là bà cụ tự thiêu trước ủy ban. Vậy thì cụ tự đi lên ủy ban hay là có giấy mời lên làm việc, bởi vì cũng sắp đến ngày xét xử (chị Tạ Phong Tần). Trước đó cũng nghe nói là cụ bị áp lực từ chính quyền rất nhiều về vấn đề khai những điều bất lợi cho chị Tần. Điểm thứ hai là một mình cụ làm sao có thể tự thiêu, trong khi nếu cụ có ý định tự thiêu thì cụ sẽ thông báo cho cả nhà, ít nhất là những người con hoặc một người thân nào đó biết. Vậy một mình cụ có thể tự thiêu hay không? Và khi cụ tự thiêu ở một ủy ban, nơi đông người như vậy, thì theo người duy nhất thấy xác của cụ là anh Tú, con của cụ, thì nói là “cháy đen thui luôn”, chứng tỏ là cháy rất lâu. Cháy lâu như vậy mà ở một nơi như ủy ban mà không có ai cản hay không có một phương pháp nào hay sao, lại để cho cụ nằm đó?
Tin từ trong nước cũng cho biết hiện nhiều người quan tâm đang kéo nhau về Bạc Liêu để tìm hiểu chân tướng của vụ việc.”
Cũng cần nhắc lại, blogger Tạ Phong Tần là thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do từ năm 2007. Với nhiều bài viết đăng tải trên blog cá nhân và trên một số trang mạng xã hội khác, chị Tần bị bắt vào tháng 9 năm 2011 với cáo trạng lợi dụng quyền tự do ngôn luận, tự do dân chủ, sử dụng công nghệ thông tin… để tuyên truyền xuyên tạc sự thật chống nhà nước.
Thông tin cho biết phiên tòa xử blogger Tạ Phong Tần, blogger Điếu Cày, tức ông Nguyễn Văn Hải, và blogger AnhbaSaigon Phan Thanh Hải sẽ diễn ra vào ngày 7/8 tới đây.
Đài Á Châu Tự Do sẽ tiếp tục cập nhật các chi tiết mới nhất về vụ tư thiêu của bà Đăng Thị Kim Liêng, cũng như những phản ứng tại Việt Nam về vụ tư thiêu này, tại trang web: RFATiengViet.net
Không có nhận xét nào: