Từng nghe:
Việc tham nhũng cốt để vinh thân
Sau tiền bạc, mưu cầu điền địa
Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu
Ruộng nương, bờ cõi đã chia
Phong tục cấy cày cũng khác
Từ Lạng Sơn, Thái Bình bao đời chuyên trồng lúa nước
Đến Khánh Hòa, Tây Nguyên vẫn cứ Cà phê
Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau
Nhưng cơm gạo, thời nào cũng có
Cho nên:
Cải cách ruộng đất
Cải cách, bạo tàn nên thất bại
Hợp tác, thích lớn phải tiêu vong
Gió Đại Phong tưởng cứ thế mà lên
Bắc Hưng Hải đâu ngờ nay bỏ đó
Việc xưa xem xét
Chứng cứ còn ghi
Vừa rồi:
Khi chính trường lắm sự lùng nhùng
Để trong nước, lòng dân tán loạn
Quân Bành trướng đã thừa cơ gây họa
Bọn tham tàn thì bán nước cầu vinh
Đốt nhà Vươn trên ngọn lửa hung tàn
Dìm Văn Giang xuống dưới hầm tai vạ
Nặng thuế, phí… dân không còn túi.
Dối trời lừa dân đủ muôn ngàn kế
Tận thu, tăng phí… trải mấy mươi năm
Bại nhân nghĩa nát cả đất trời
Nặng thuế, phí… dân không còn túi.
Đẩy ngư dân đua nhau bám biển,
Ngán thay súng đạn quân thù
Dân rủ nhau vào núi, đãi cát tìm vàng
Khốn nỗi rừng cho thuê hết cả.
Khoái sản vật, ăn toàn đặc sản, hàng quán khắp nơi
Nhiễu nhân dân tê giác, ngà voi, dân nuôi cả hổ
Dân thi nhau vào đồn tự tử
Nheo nhóc thay kẻ góa bụa khôn cùng
Thằng há miệng, đưa nhe răng
Máu mỡ bấy no nê chưa chán
Nay xây nhà, mai xây điện
Đất đai nào phục vụ cho vừa
Nặng nề cuộc sống dân đen
Tan tác cả nghề canh cửi
Độc ác thay, ổ cứng 500 Gb không ghi hết tội
Dơ bẩn thay, nước Ôzôn không rửa sạch mùi
Lòng người đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha.
Ta đây:
Từ miệt vườn dấy nghĩa
Chốn hoang dã nương mình
Quân thù lớn, nên đội trời chung
Mất biển đảo, lặng im mà sống
Đau lòng, nhức óc, chốc đà mấy chục năm trời
Nếm mật, nằm gai, há phải để hôm nay nghèo khó?
Tham ăn thì… nghẹn, cấm bọn dân suy xét linh tinh
Cho đến hôm nay, loạn quan tham dân nhìn đã kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị, chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Vừa lúc dân loạn khắp nơi, chính lúc “bạn vàng” đang mạnh
Lại ngặt vì:
Ngân sách như sao buổi sớm
Tiền vàng, như lá mùa thu
Tiền của công, vào túi hết rồi
Mà nhân dân cứ giữ chắc vàng, bạc
Thế mà lũ giặc, vẫn đăm đăm muốn chiếm Biển Đông
Nơi cần hiền tài, con cháu ta trị vì hết cả.
Thế mà:
Trông tiền, tiền vàng vắng bóng, mịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng, vội vã hơn cứu người chết đuối.
Phần vì giận “bạn vàng” trở mặt, dân bất an, trong nước khó khăn,
Lương công chức tăng chậm mấy lần, ngoài hải đảo, quân không một đội.
Trời thử lòng trao cho mệnh lớn
Ta gắng trí khắc phục gian nan.
Đầm ông Vươn, chục khẩu không nhà, dựng cần trúc ngọn cờ phấp phới
Rực đỏ màu áo dân Dương Nội, hòa nước sông, thay rượu ngọt nào
Dân oan biểu tình, lấy yếu chống mạnh,
Nhà quan mai phục, lấy ít địch nhiều.
Trọn hay:
Đem đại nghĩa đặt dưới hung tàn,
Bỏ chí nhân thay bằng cường bạo
Bỏ chí nhân thay bằng cường bạo
Trận Tiên Lãng sấm vang chớp giật,
Miền Văn Giang trúc chẻ tro bay.
Mùi tiền bốc lên, quân thanh càng mạnh.
Hai chục bị bắt, tưởng nông dân nghe hơi mà mất vía
Quan quân đàn áp, nhà báo nín thở cầu thoát thân.
Thừa thắng đuổi dài đất Mê Linh quân ta chiếm lại,
Tuyển binh tiến đánh, Vụ Bản đất cũ thu về.
Cần Thơ dân cởi áo quần, tiếng vang vạn dặm
Cồn Dầu cướp xác chôn vội, nhơ để ngàn năm.
Đoàn Văn Vươn lên truyền hình nhận tội. Đoàn Văn Quý, cạo trọc đầu để tự xin hàng
Thế lực thù địch: Nhà Vươn đã phải vào tù
Quần chúng nhân dân: Mấy chục thằng đưa Lộc Hà nhốt lại.
Công an gỡ thế nguy, mà đám lửa cháy lại càng cháy
Hải Phòng cứu cán bộ, mà dân kia hăng lại càng hăng.
Chẳng lẽ bó tay để đợi bại vong,
Dù đã đến lúc trí cùng lực kiệt.
Cố đánh mà chúng không chịu khuất, lại còn đòi mưu phạt tâm công.
Tưởng chúng biết lẽ ăn năn, ngờ đây vẫn không thay lòng đổi dạ
Ta vẫn còn đương mưu tính
Nếu cần cứ chuốc tội gây oan.
Quyết giữ ý kiến một người, dù gieo vạ cho bao nhiêu kẻ khác,
Tham công danh một lúc, mặc kệ cười cho tất cả thế gian.
Bởi thế:
Ban Phòng chống tham nhũng hội họp không ngừng
Nhưng mấy vụ Vina… đổ dầu đám cháy
Nhâm Thìn tháng tám, Bầu Kiên, Chí Dũng bị đưa nhốt trong tù
Năm ấy tháng mười, hàng loạt quan chức Vinashin cũng cho vào nhốt lại.
Trước sai CAM chặn báo mạng đưa tin
Sau lại có công văn cấm đọc Quan làm báo
Bọn biểu tình ta điều binh thủ hiểm, chặn mấy đứa tiên phong
Sau lại cho bọn côn đồ, ném mắm tôm trộn nhớt.
Ngày một tháng mười, Hội nghị trung ương mở đầu trong bí mật
Ngày mười lăm, Tổng Bí thư nghẹn ngào xin lỗi nhân dân
Ngày mười bảy, Chủ tịch nước kêu gọi vượt qua sợ hãi, khó khăn
Ngày hai hai, Thủ tướng nhận lỗi trước dân, hứa sai đâu sửa đấy.
Thuận đà dân đưa nhau kêu cứu, cuồn cuộn dân về tụ tập vườn hoa
Quân đem dây bốn mặt quây vườn, lại cử cả công an canh nghiêm ngặt
Sĩ tốt kén người hùng hổ
Du côn chọn kẻ vuốt nanh
Chúng vung đá: lắm đứa gãy sườn, đám dân oan: tát khô, bắt cạn
Đánh một trận, sạch không kình ngạc, đánh hai trận tan tác dân oan.
Cơn gió to trút sạch lá khô,
Trại Lộc Hà, kêu như đê vỡ.
Đoàn Văn Vươn lên truyền hình nhận tội
Đoàn Văn Quý, cạo trọc đầu để tự xin hàng
Đầm Vươn, Văn Giang, Vụ Bản, dân đứng đầy đường
Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao, máu trôi đỏ nước
Ghê gớm thay! Sắc phong vân phải đổi,
Thảm đạm thay! Ánh nhật nguyệt phải mờ.
Bị ta chặn ở Vườn hoa,
Quân biểu tình không ngờ, vẫn quyết vào đối mặt
Nghe tin bắt đồng bọn, bọn yêu nước kéo lên để viếng thăm
Dày đặc, đầm đìa công an
Thương nước non, máu đã chảy thành sông, Trại Thanh Hà, nghẹn ngào tiếng khóc
Quanh Hồ Gươm, rào sắt chất thành núi
Dày đặc, đầm đìa công an
Cứu hai biểu tình viên, công an quay gót chẳng kịp
Giam giữ người trái luật, phải thả cho về.
Hà Nội mới vu cáo biểu tình, được bao che, vẫn nói bừa văng mạng
Dân ta nghe chỉ cười thầm thương hại, cứ nhủ thầm Trời Phật sẽ tính sổ bọn sát nhân
Đài Truyền hình, có cả súng máy đạn đồng, mấy chục người đến thôi mà đã hồn bay phách lạc.
Giám đốc vào phòng đóng kín cửa, dân về rồi mà vẫn tim đập, chân run.
Họ đã tham sống, sợ chết mà phải sống hai lòng
Dân thấy thế thì thôi, về ăn thịt chó lấy sức
Chẳng cần mưu kế kỳ diệu
Cũng là chưa thấy xưa nay.
Xã tắc biết có vững bền, Giang sơn biết còn hay mất?
“Càn khôn bĩ rồi có thái, nhật nguyệt hối rồi có minh?”
Hai mươi năm, chống tham nhũng ầm ầm
Càng chống, tiền công sẽ không còn một cắc.
Âu cũng là trời đất tổ tông
Linh thiêng mà không thèm phù trợ
Than ôi!
Chương trình chống tham nhũng
Cứ như đánh trận giả hàng năm*
Bốn phương, thế giới đang nhìn
Đất nước ta, bày trò vui quá hội
Xa gần bá cáo,
Ai nấy đều hô:
“Chống tham nhũng, chỉ để an dân*”
Xin tạ tội với Cụ Nguyễn Trãi.
Kỷ niệm một năm với anh em biểu tình yêu nước, ngày 11/11/2011-2012.
J.B Nguyễn Hữu Vinh
————
*Ghi chú, ngày hôm nay, Quốc hội lại họp bàn tưng bừng về luật Phòng chống tham nhũng. Ông Dương Trung Quốc phát biểu : “Vừa qua, việc chống tham nhũng tựa như đánh trận giả, kế hoạch tác chiến rất hoành tráng, lực lượng huy động rất hùng hậu, mệnh lệnh ra quân rất dứt khoát và lại được nhân dân cổ vũ mạnh. Vậy mà khi lâm trận thì súng nổ rất to mà không sát thương được ai vì đạn không có đầu. Quan trọng hơn là quân xanh hay quân đỏ đều là quân ta cả”…
Không có nhận xét nào: