Cầu Nhật Tân: Trước mỗi kỳ đại hội Đảng toàn quốc, Hội đồng bảo vệ sức khỏe Trung ương có nhiệm vụ làm việc với Tiểu ban Nhân sự, Ban Tổ chức Trung ương thậm chí cả Ban Kiểm tra Trung ương để hoàn tất và kết luận hồ sơ sức khỏe cho từng đồng chí ứng viên vào Trung ương và Bộ Chính trị. Các kỳ đại hội bấy lâu cho thấy đây là khâu phát sinh khá nhiều rắc rối, phức tạp.
Kết luận sức khỏe quan trọng không kém lý lịch trích ngang. Về lý lịch, có đồng chí sát Đại hội mới bị tố rằng thời Tiền khởi nghĩa, bố đẻ từng dắt lý trưởng đi truy bắt cán bộ. Năm ý năm nọ ở tù “nó” từng chào cờ địch. Lại có đồng chí khác, sát đại hội, bị một mụ đàn bà ngoa ngoắt tận đẩu đâu dắt díu 1 đứa trẻ diễu đi diễu lại khu Nguyễn Cảnh Chân lu loa lên rằng nó (chỉ đứa trẻ) là con ông ý ông nọ. Đảng cho thẩm tra, mụ còn biết rõ đồng chí này có nốt ruồi tận “chỗ đấy” trên cơ thể. Đương nhiên, mỗi màn diễn như vậy đều có đạo diễn rất to đứng sau. Chẳng biết đúng sai ra sao, chờ Ban Kiểm tra kết luận thì cũng làm xong nhân sự rồi.
Về sức khỏe, có đồng chí thậm chí ung thư giai đoạn cuối, biểu hiện mười mươi ra rồi nhưng vẫn không chịu cho khám chữa vì sợ “chúng nó” phát hiện ra thì mất cơ cấu như trường hợp đồng chí cán bộ cao cấp nọ được cơ cấu vào một chân tứ trụ trước Đại hội VIII. Đồng chí này chết ngay trước Đại hội vì cố giấu bệnh, giá đừng được cơ cấu thì có thể hưởng phú quý thêm vài năm. Đúng là phục vụ quên mình đến thế là cùng.
Tuy nhiên, cũng có đồng chí còn phương phi mập mạp lắm, đùng cái bị kết luận sức khỏe có vấn đề, thế là bao công phấn đấu chạy vạy bấy lâu đổ hết xuống sông biển. Trường hợp một tỉnh ngay sát Hà Nội trước đại hội X là ví dụ. Đồng chí chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy quân sự tỉnh, tham gia thường vụ mấy khóa. Kỳ đại hội X, đồng chí được cơ cấu vào Trung ương để lên ghế Bí thư tỉnh ủy. Sát đại hội, đồng chí bị kết luận là có u gan (không nói u lành hay u ác). Không tin kết luận, anh em bố trí cho đồng chí sang Singapore khám. Kết quả là cái vết đen chụp gan kia thực chất là mảnh đạn găm vào gan khi đồng chí bị thương ở chiến trường năm xưa, tuy nhiên hoàn toàn không ảnh hưởng sức khỏe. Về nước, đồng chí trình kết quả lên Trung ương, chờ được thẩm tra và kết luận thì đã làm xong nhân sự rồi. Không hiểu bằng cách nào mà một tay Phó Chủ tịch của tỉnh bên rất nhanh chóng đã được cơ cấu lấp ngay vào chỗ trống.
Thế nên, sau khi điều trị ở Hoa Kỳ về, dù đồng chí Nguyễn Bá Thanh có tráng kiện như Thánh Gióng thì cũng rất dễ bị xếp vào diện sức khỏe có vấn đề. Đối thủ của đồng chí không dễ gì bỏ qua cơ hội này. Như vậy, cơ ở lại Trung ương với đồng chí cũng còn khó chứ chưa nói tới việc vào được BCT.
Kết luận sức khỏe quan trọng không kém lý lịch trích ngang. Về lý lịch, có đồng chí sát Đại hội mới bị tố rằng thời Tiền khởi nghĩa, bố đẻ từng dắt lý trưởng đi truy bắt cán bộ. Năm ý năm nọ ở tù “nó” từng chào cờ địch. Lại có đồng chí khác, sát đại hội, bị một mụ đàn bà ngoa ngoắt tận đẩu đâu dắt díu 1 đứa trẻ diễu đi diễu lại khu Nguyễn Cảnh Chân lu loa lên rằng nó (chỉ đứa trẻ) là con ông ý ông nọ. Đảng cho thẩm tra, mụ còn biết rõ đồng chí này có nốt ruồi tận “chỗ đấy” trên cơ thể. Đương nhiên, mỗi màn diễn như vậy đều có đạo diễn rất to đứng sau. Chẳng biết đúng sai ra sao, chờ Ban Kiểm tra kết luận thì cũng làm xong nhân sự rồi.
Về sức khỏe, có đồng chí thậm chí ung thư giai đoạn cuối, biểu hiện mười mươi ra rồi nhưng vẫn không chịu cho khám chữa vì sợ “chúng nó” phát hiện ra thì mất cơ cấu như trường hợp đồng chí cán bộ cao cấp nọ được cơ cấu vào một chân tứ trụ trước Đại hội VIII. Đồng chí này chết ngay trước Đại hội vì cố giấu bệnh, giá đừng được cơ cấu thì có thể hưởng phú quý thêm vài năm. Đúng là phục vụ quên mình đến thế là cùng.
Tuy nhiên, cũng có đồng chí còn phương phi mập mạp lắm, đùng cái bị kết luận sức khỏe có vấn đề, thế là bao công phấn đấu chạy vạy bấy lâu đổ hết xuống sông biển. Trường hợp một tỉnh ngay sát Hà Nội trước đại hội X là ví dụ. Đồng chí chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy quân sự tỉnh, tham gia thường vụ mấy khóa. Kỳ đại hội X, đồng chí được cơ cấu vào Trung ương để lên ghế Bí thư tỉnh ủy. Sát đại hội, đồng chí bị kết luận là có u gan (không nói u lành hay u ác). Không tin kết luận, anh em bố trí cho đồng chí sang Singapore khám. Kết quả là cái vết đen chụp gan kia thực chất là mảnh đạn găm vào gan khi đồng chí bị thương ở chiến trường năm xưa, tuy nhiên hoàn toàn không ảnh hưởng sức khỏe. Về nước, đồng chí trình kết quả lên Trung ương, chờ được thẩm tra và kết luận thì đã làm xong nhân sự rồi. Không hiểu bằng cách nào mà một tay Phó Chủ tịch của tỉnh bên rất nhanh chóng đã được cơ cấu lấp ngay vào chỗ trống.
Thế nên, sau khi điều trị ở Hoa Kỳ về, dù đồng chí Nguyễn Bá Thanh có tráng kiện như Thánh Gióng thì cũng rất dễ bị xếp vào diện sức khỏe có vấn đề. Đối thủ của đồng chí không dễ gì bỏ qua cơ hội này. Như vậy, cơ ở lại Trung ương với đồng chí cũng còn khó chứ chưa nói tới việc vào được BCT.
Không có nhận xét nào: